Monday, February 21, 2011

Dạ Cổ Hoài Lang

Thiết nghĩ, không biết dân nghe rock có vậy không, hình như là nghe rock miết thì ngưỡng âm của tai hay có thể nói sức chịu đựng của lỗ tai sang 1 ngưỡng khác, thứ gì nghe cũng được. Đôi lúc nghe chửi bới cũng thấy hay hay (hehe).
Nói vui vậy thôi, hổm rày chỉ có rock và rock, hết metal rồi progressive lại quành trở về hard rock. Bữa nay tình cờ nghe nhà hàng xóm vọng ra bài Dạ cổ hoài lang, sao thấy hay lạ. Đây là bài mình nghe mãi cũng luôn thấy hay, nghe rồi vẫn luôn vấn vương gì đó... Bức xúc quá bỏ tý giờ search trên net vài thông tin sau:

Dạ cổ hoài lang là một bản nhạc cổ do nhạc sĩ Cao Văn Lầu (1892-1976) sáng tác, nói về tâm sự người vợ nhớ chồng lúc về đêm. Từ bản Dạ cổ hoài lang mỗi câu 2 nhịp, các nghệ sĩ sau này chuyển lên 4 nhịp rồi 8 nhịp, mà thành bài vọng cổ đầu tiên...

Theo báo Thanh Niên, thì Cao Văn Lầu (Sáu Lầu) đã thổ lộ với bạn thân rằng:
Tôi đặt bài này bởi tôi rất thương vợ. Năm viết bản Dạ cổ hoài lang, tôi đã ăn ở với vợ tôi được 3 năm mà không có con...Tiếng ra, tiếng vào của gia đình buộc tôi phải thôi vợ, nhưng tôi không đành. Tôi âm thầm chống lại nghiêm lệnh của gia đình, không đem vợ trả về cho cha mẹ mà đem gởi đến một gia đình có tấm lòng nhân hậu...
Tác giả bài báo kể tiếp: Trong thời gian dài, phu thê phải cam chịu cảnh “đêm đông gối chiếc cô phòng", Sáu Lầu thường mượn tiếng đàn để vơi cơn phiền muộn. Và bản Dạ cổ hoài lang đã ra đời trong bối cảnh như thế...

Giá trị:
Bản Dạ cổ hoài lang không dừng lại ở nguyên dạng như các bản nhạc cổ khác mà dần dần biến đổi hình thức, phát triển thành bản Vọng cổ làm thay đổi một phần lớn bộ mặt Cải lương. Đây cũng là điều tối ưu của nó, có lẽ là do tiếng nhạc du dương và lời ca bình dị rất hợp với người Nam Bộ; hình ảnh người chinh phụ ở đây đã hòa nhập thực sự vào cuộc đời thường, phản ảnh đúng tâm trạng yếu đuối của người phụ nữ khi xa chồng, nhất là trong những hoàn cảnh bắt buộc phải chia duyên rẽ thúy. Có lẽ chính cái "tính thường" này đã làm rung cảm người nghe...

(Trích từ vi.wikipedia.org)
Lời bài ca:

Từ là từ phu tướng,
Bảo kiếm sắc phong lên đàng.
Vào ra luống trông tin chàng.
Năm canh mơ màng.
Em luống trông tin chàng,
Ôi gan vàng quặn đau.
Đường dù xa ong bướm,
Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang.
Đêm luống trông tin chàng,
Ngày mỏi mòn như đá Vọng phu.
Vọng phu vọng luống trông tin chàng.
Sao nỡ phũ phàng...
Chàng là chàng có hay?
Đêm thiếp nằm luống những sầu tây.
Bao thuở đó đây sum vầy,
Duyên sắc cầm lạt phai.
Là nguyện cho chàng
Hai chữ an bình an.
Mau trở lại gia đàng,
Cho én nhạn hiệp đôi.

Nghe Ái Vân hát:


Nghe Hương Lan hát


Nghe Phi Nhung hát
Phiên bản:

Mấy cánh mai vàng gởi.. gió.. xuân
Đường xa đã mỏi gót phong trần
Bâng khuâng dạo bản đàn năm cũ
Một chút ân tình gởi.. cố.. nhân

Đêm gặp nhau nơi bến nước năm xưa khi trăng khuya bắt đầu ngả.. bóng
Bến Tầm Dương một đêm sương lạnh rượu Hoàng Hoa nhắp cạn dưới khoang... đò

Trăng đã lên cao trong giờ phút hẹn hò
Em hãy chờ tôi so dây nắn phím, để em ca bài "Dạ cổ hoài lang"

Từ là từ phu tướng
Bảo kiếm sắc phong lên đàng
Vào ra luống trông tin chàng
Năm canh mơ màng
Em luống trông tin chàng
Ôi gan vàng quặn đau í a

Như chim trời.. lẻ bạn..., chim bay về.. nơi vô định
Trời xa đất lạ, trong mây khói mịt mùng...
Kiếp giang hồ mỏi gót phong sương
Một chiều qua bến lạnh, bỗng nhớ tới một người

"Đường dù xa ong bướm
Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang
Ðêm luống trông tin bạn
Ngày mỏi mòn như đá vọng phu
Vọng phu vọng luống trong tin chàng
Lòng xin chớ phũ phàng

Chàng là chàng có hay
Đêm thiếp nằm luống những sầu tây
Bao thuở đó đây sum vầy
Duyên sắc cầm đừng lạt phai í a"

Thiếu phụ nhìn tôi rưng rưng đôi mắt lệ
Ôi cô gái năm xưa tay bế tay bồng
Nhìn con đò trên sông nước mênh mông
Tôi nghe dao cắt những mảnh tình tan vỡ

Người yêu nay đã theo chồng
Vẫn nhớ bên lòng này dạ cổ hoài lang !
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...