"Các fan muốn chúng tôi biểu diễn, chúng tôi lắng nghe và tuân lệnh". Đó là cả một câu chuyện vĩ đại. Gene, Paul, Ace và Peter thực sự là 4 kẻ vô công rồi nghề trên đường phố New York: "những người có một giấc mơ và tiếp tục khơi nguồn giấc mơ đó trên con đường gạch và cuối cùng đã tìm ra cả một hũ vàng" - Gene Simmons khẳng định.
Nổi tiếng trên sân khấu trong khuôn hoá trang trắng, và những trang phục loè loẹt ở hơn trong 24 album, Kiss đã thu hút trí tưởng tượng của hàng triệu tuổi teen. Tỏ rõ sức thuyết phục mạnh mẽ về phương diện thương mại pha trộn giữa nhạc Rock thuần tuý và các khúc Ballad hào nhoáng, phong cách của Kiss hoàn toàn chinh phục giới phê bình và châm ngòi cho các fan hâm mộ quá khích. Trên sân khấu, ban nhạc thường làm mờ các ca khúc bằng pháo hoa và sương mù cabon dioxit đậm đặc, nhưng khán giả lại thích tất cả những ''thời khắc thở ra lửa và khạc ra máu'' trong các show diễn của họ. Một điều khó có thể phủ nhận là sự hấp dẫn lớn của Kiss với tư cách một ban nhạc lưu diễn cũng đã phần nào lý giải cho việc tiêu thụ album rất chạy của họ, Kiss là ban nhạc xếp hạng thứ 3 sau Rolling Stones và Beatles với những thu âm vàng liên tiếp, 23 thu âm.
Kiss là sản phẩm trí tuệ của Gene Simmons (tên khai sinh là Chaim Witz ở Haifa, Israel), nguyên là giáo viên trường sơ cấp đồng thời là nghệ sĩ bass và ca sĩ/nghệ sĩ guitar Paul Stanley, là bandmaster trong một nhóm nhạc có nguồn gốc Manhattan với tên gọi "Wicked Lester". Hai người đã tuyển tay trống Peter Criss (tên khai sinh là Peter Crisscoula) qua mục quảng cáo ở tạp chí Rolling Stone và đã tìm được tay guitar Ace Frehley qua mục rao vặt trong tờ Village Voice. Simmons và Stanley có một ý niệm chung thích hợp cho ban nhạc mới của họ ngay từ lúc khởi đầu, để biểu diễn trong những biểu chương và y phục hoàn toàn của sân khấu, bao gồm hoá trang đánh phấn trắng với những lằn mặt phức tạp, đặt trên nền những đôi giày ống, những kiểu áo kỳ quặc màu bạc và đen. Đầy đủ trang phục, mỗi thành viên của ban nhạc đều toát lên ấn tượng một nhân vật hoạt hình: Simmons là Bat Lizard, Criss là Cat, Frehley là Spaceman, còn Stanley là Star Child.
Gene Simmons - vocals, bass
Paul Stanley - vocals, guitar
Ace Frehley - vocals, guitar chính
Peter Criss - vocals, trống
Paul Stanley - vocals, guitar
Ace Frehley - vocals, guitar chính
Peter Criss - vocals, trống
Nổi tiếng trên sân khấu trong khuôn hoá trang trắng, và những trang phục loè loẹt ở hơn trong 24 album, Kiss đã thu hút trí tưởng tượng của hàng triệu tuổi teen. Tỏ rõ sức thuyết phục mạnh mẽ về phương diện thương mại pha trộn giữa nhạc Rock thuần tuý và các khúc Ballad hào nhoáng, phong cách của Kiss hoàn toàn chinh phục giới phê bình và châm ngòi cho các fan hâm mộ quá khích. Trên sân khấu, ban nhạc thường làm mờ các ca khúc bằng pháo hoa và sương mù cabon dioxit đậm đặc, nhưng khán giả lại thích tất cả những ''thời khắc thở ra lửa và khạc ra máu'' trong các show diễn của họ. Một điều khó có thể phủ nhận là sự hấp dẫn lớn của Kiss với tư cách một ban nhạc lưu diễn cũng đã phần nào lý giải cho việc tiêu thụ album rất chạy của họ, Kiss là ban nhạc xếp hạng thứ 3 sau Rolling Stones và Beatles với những thu âm vàng liên tiếp, 23 thu âm.
Kiss là sản phẩm trí tuệ của Gene Simmons (tên khai sinh là Chaim Witz ở Haifa, Israel), nguyên là giáo viên trường sơ cấp đồng thời là nghệ sĩ bass và ca sĩ/nghệ sĩ guitar Paul Stanley, là bandmaster trong một nhóm nhạc có nguồn gốc Manhattan với tên gọi "Wicked Lester". Hai người đã tuyển tay trống Peter Criss (tên khai sinh là Peter Crisscoula) qua mục quảng cáo ở tạp chí Rolling Stone và đã tìm được tay guitar Ace Frehley qua mục rao vặt trong tờ Village Voice. Simmons và Stanley có một ý niệm chung thích hợp cho ban nhạc mới của họ ngay từ lúc khởi đầu, để biểu diễn trong những biểu chương và y phục hoàn toàn của sân khấu, bao gồm hoá trang đánh phấn trắng với những lằn mặt phức tạp, đặt trên nền những đôi giày ống, những kiểu áo kỳ quặc màu bạc và đen. Đầy đủ trang phục, mỗi thành viên của ban nhạc đều toát lên ấn tượng một nhân vật hoạt hình: Simmons là Bat Lizard, Criss là Cat, Frehley là Spaceman, còn Stanley là Star Child.
Trong show diễn thứ hai ở khách sạn Diplomat, Manhattan, năm 1973, nhà sản xuất Bill Aucoin của Flipside đã đề nghị ban nhạc một hợp đồng quản lý, và trong vòng hai tuần, họ được ký hợp đồng với hãng Casablanca Records mới thành lập của Neil Bogart. Ba album đầu tiên đã thất bại trong việc thu hút nhiều mối quan tâm của khán giả, nhưng mùa hè năm 1975, vận mệnh của họ thay đổi với sự ra mắt của "Alive!", đem đến cho họ hit single tại Mỹ đầu tiên, với phóng tác live tái bản 'Rock And Roll All Nite', họ nhanh chóng leo lên vị trí 12 trong tháng 11. Album này trở thành thu âm được chứng nhận bạch kim đầu tiên tại Mỹ của họ.
Sự hấp dẫn của KISS luôn là nền tảng cho những live show của họ, sự hoá trang phấn mỡ loè loẹt, trang phục kỳ quặc, và những nỗ lực sân khấu cùng với các ca khúc hard rock vui của họ, kết hợp với sự sáng tạo trong những gì được coi là "Show diễn Rock 'n' Roll bất hủ nhất trên Trái Đất". Năm 1976, KISS đã trình làng "Destroyer" dưới trướng Bob Ezrin - nguyên nhà sản xuất của Alice Cooper. Ca khúc mũi nhọn trong album - bản ballad "Beth", vẫn được hoà âm tuyệt hảo. Nhạc phẩm này đã giành vị trí thứ 7 trên bảng xếp hạng các single, gần như là địa hạt chưa từng có trong một ban nhạc hard-rock. Với thành công của "Beth", Marvel Comics đã dành cho ban nhạc một món quà cuối cùng bằng việc xuất bản cuốn sách khôi hài về KISS. Màu mực đỏ được sử dụng trong các bức tranh minh hoạ như biểu đạt cho tâm huyết của chính các thành viên ban nhạc, thêm một nét khác về các thiên tài marketing.
Năm 1977, KISS đứng đầu cuộc thăm dò dư luận quần chúng của viện Gallup như một nhóm nhạc được ưa chuộng nhất tại Mỹ.
Tháng 9/1978, tất cả 4 thành viên ban nhạc đã phát hành các album solo trong cùng một ngày, một kỳ công chưa từng được dự tính trước đây đã xảy ra. Cũng trong thời gian đó, thu âm của các album đặc trưng này tiêu thụ với số lượng lớn nhất trong lịch sử thu âm. Các album thành công ở nhiều mức độ khác nhau; thu âm của Ace Frehley xuất hiện trong hàng top và có cả single 'New York Groove' đứng trong top 20 tại Mỹ. Album của Gene Simmons kết hợp nhiều tác phẩm gây ấn tượng sâu sắc của các vị khách mời gồm có Cher, Donna Summer, Bob Seger và Janis Ian, với single 'Radioactive' đạt hit tại Anh, vươn tới vị trí 47 năm 1978.
Sự hấp dẫn của KISS luôn là nền tảng cho những live show của họ, sự hoá trang phấn mỡ loè loẹt, trang phục kỳ quặc, và những nỗ lực sân khấu cùng với các ca khúc hard rock vui của họ, kết hợp với sự sáng tạo trong những gì được coi là "Show diễn Rock 'n' Roll bất hủ nhất trên Trái Đất". Năm 1976, KISS đã trình làng "Destroyer" dưới trướng Bob Ezrin - nguyên nhà sản xuất của Alice Cooper. Ca khúc mũi nhọn trong album - bản ballad "Beth", vẫn được hoà âm tuyệt hảo. Nhạc phẩm này đã giành vị trí thứ 7 trên bảng xếp hạng các single, gần như là địa hạt chưa từng có trong một ban nhạc hard-rock. Với thành công của "Beth", Marvel Comics đã dành cho ban nhạc một món quà cuối cùng bằng việc xuất bản cuốn sách khôi hài về KISS. Màu mực đỏ được sử dụng trong các bức tranh minh hoạ như biểu đạt cho tâm huyết của chính các thành viên ban nhạc, thêm một nét khác về các thiên tài marketing.
Năm 1977, KISS đứng đầu cuộc thăm dò dư luận quần chúng của viện Gallup như một nhóm nhạc được ưa chuộng nhất tại Mỹ.
Tháng 9/1978, tất cả 4 thành viên ban nhạc đã phát hành các album solo trong cùng một ngày, một kỳ công chưa từng được dự tính trước đây đã xảy ra. Cũng trong thời gian đó, thu âm của các album đặc trưng này tiêu thụ với số lượng lớn nhất trong lịch sử thu âm. Các album thành công ở nhiều mức độ khác nhau; thu âm của Ace Frehley xuất hiện trong hàng top và có cả single 'New York Groove' đứng trong top 20 tại Mỹ. Album của Gene Simmons kết hợp nhiều tác phẩm gây ấn tượng sâu sắc của các vị khách mời gồm có Cher, Donna Summer, Bob Seger và Janis Ian, với single 'Radioactive' đạt hit tại Anh, vươn tới vị trí 47 năm 1978.
Năm 1980, triều đại KISS bắt đầu xuất hiện sự phân tán. Peter Criss rời khỏi ban nhạc trước khi thu âm "Unmasked", và tay trống Anton Fig (đã biểu diễn trong album solo của Frehley) thế chỗ trong các mùa thu âm cho show diễn David Letterman. Eric Carr thay thế vĩnh viễn Criss năm 1981.
Năm 1983, sự nổi tiếng của ban nhạc dần mất đi. Hình ảnh hoá trang thần thoại che giấu nhân dạng thực của họ trong gần 10 năm bị xoá bỏ trên MTV tại Mỹ. Có nhiều fan hâm mộ tỏ ra thông cảm với những thiệt hại về da do mỹ phẩm gây ra nhiều năm qua, nhưng một phần sức lôi cuốn của KISS lại mất đi khi họ tẩy trang sạch sẽ khuôn mặt.
Bất chấp nghịch cảnh, giai đoạn cuối thập niên 80 đã chứng kiến KISS lấy lại phong độ và thu hút vô số fan hâm mộ mới. Ca khúc "Forever", trích trong album "Hot in the Shade", năm 1989 trở thành single lớn nhất của ban nhạc kể từ thời "Beth". Nhưng ngày càng có thêm nhiều bi kịch xảy ra năm 1991, khi tay trống Eric Carr qua đời bởi căn bệnh ung thư ở tuổi 41. Bất chấp mất mát này, KISS vẫn đóng góp một hit cover phóng tác ca khúc kinh điển 'God Gave Rock 'N' Roll To You II' của Argent, với phần nhạc trong phim "Bill And Ted's Bogus Journey". Một album live thứ ba "Alive III", ra mắt năm 1993, và thành công của thu âm này đã kéo theo một tour diễn kéo dài một năm khác.
Cũng trong thời gian này, KISS bắt đầu thu hút số lượng người hâm mộ đông đảo nhất trong lịch sử hình thành ban nhạc, điều này thực sự ảnh hưởng rất nhiều tới ban nhạc. Dưới con mắt thận trọng của Gene Simmons, một album quà tặng với tiêu đề "Kiss My Ass" đã trình làng năm 1994. Ban nhạc thực hiện một chiến lựoc marketing mới: thay vì đặt giả thiết vào sự thoả thuận ngầm với các fan hâm mộ khác, ban nhạc đã tạo ra một tour diễn hoàn toàn thông thường, tâm điểm là một buổi biểu diễn trực tiếp thân mật. Với các fan, đó là một cơ hội để chứng kiến KISS thể hiện độ vang âm lần đầu tiên, và ban nhạc thậm chí được yêu cầu biểu diễn rất nhiều.
Kết quả tự nhiên của các show diễn này là một mùa thu âm MTV Unplugged năm 1995 (phát hành trong CD tháng 3/1996), chứng kiến ban nhạc đưa các thành viên đầu tiên Criss và Frehley quay trở lại với tư cách là khách mời đặc biệt. Ban nhạc hiện nay của KISS đã có một album studio mới, "Carnival of Souls", hoàn thành và dự kiến phát hành năm 1996, nhưng với thành công của thu âm Unplugged, kế hoạch đột ngột thay đổi. Mùa hè năm 1996 là thời điểm ghi dấu tour diễn đoàn tụ chính thức của KISS.
Sau tour diễn độc nhất vô nhị của nhóm năm 1996-97, KISS đã biến giấc mơ thành hiện thực một lần nữa trong KISS Army, với Psycho Circus, album studio mới đầu tiên của họ trong gần hai thập niên kết hợp cả 4 thành viên cựu trào -- Gene Simmons, Paul Stanley, Ace Frehley và Peter Criss. Thật bõ công chờ đợi.
Năm 1983, sự nổi tiếng của ban nhạc dần mất đi. Hình ảnh hoá trang thần thoại che giấu nhân dạng thực của họ trong gần 10 năm bị xoá bỏ trên MTV tại Mỹ. Có nhiều fan hâm mộ tỏ ra thông cảm với những thiệt hại về da do mỹ phẩm gây ra nhiều năm qua, nhưng một phần sức lôi cuốn của KISS lại mất đi khi họ tẩy trang sạch sẽ khuôn mặt.
Bất chấp nghịch cảnh, giai đoạn cuối thập niên 80 đã chứng kiến KISS lấy lại phong độ và thu hút vô số fan hâm mộ mới. Ca khúc "Forever", trích trong album "Hot in the Shade", năm 1989 trở thành single lớn nhất của ban nhạc kể từ thời "Beth". Nhưng ngày càng có thêm nhiều bi kịch xảy ra năm 1991, khi tay trống Eric Carr qua đời bởi căn bệnh ung thư ở tuổi 41. Bất chấp mất mát này, KISS vẫn đóng góp một hit cover phóng tác ca khúc kinh điển 'God Gave Rock 'N' Roll To You II' của Argent, với phần nhạc trong phim "Bill And Ted's Bogus Journey". Một album live thứ ba "Alive III", ra mắt năm 1993, và thành công của thu âm này đã kéo theo một tour diễn kéo dài một năm khác.
Cũng trong thời gian này, KISS bắt đầu thu hút số lượng người hâm mộ đông đảo nhất trong lịch sử hình thành ban nhạc, điều này thực sự ảnh hưởng rất nhiều tới ban nhạc. Dưới con mắt thận trọng của Gene Simmons, một album quà tặng với tiêu đề "Kiss My Ass" đã trình làng năm 1994. Ban nhạc thực hiện một chiến lựoc marketing mới: thay vì đặt giả thiết vào sự thoả thuận ngầm với các fan hâm mộ khác, ban nhạc đã tạo ra một tour diễn hoàn toàn thông thường, tâm điểm là một buổi biểu diễn trực tiếp thân mật. Với các fan, đó là một cơ hội để chứng kiến KISS thể hiện độ vang âm lần đầu tiên, và ban nhạc thậm chí được yêu cầu biểu diễn rất nhiều.
Kết quả tự nhiên của các show diễn này là một mùa thu âm MTV Unplugged năm 1995 (phát hành trong CD tháng 3/1996), chứng kiến ban nhạc đưa các thành viên đầu tiên Criss và Frehley quay trở lại với tư cách là khách mời đặc biệt. Ban nhạc hiện nay của KISS đã có một album studio mới, "Carnival of Souls", hoàn thành và dự kiến phát hành năm 1996, nhưng với thành công của thu âm Unplugged, kế hoạch đột ngột thay đổi. Mùa hè năm 1996 là thời điểm ghi dấu tour diễn đoàn tụ chính thức của KISS.
Sau tour diễn độc nhất vô nhị của nhóm năm 1996-97, KISS đã biến giấc mơ thành hiện thực một lần nữa trong KISS Army, với Psycho Circus, album studio mới đầu tiên của họ trong gần hai thập niên kết hợp cả 4 thành viên cựu trào -- Gene Simmons, Paul Stanley, Ace Frehley và Peter Criss. Thật bõ công chờ đợi.
"Psycho Circus" đánh dấu sự trở lại của đội hình nguyên gốc của ban nhạc cho studio và trở thành album xếp hạng cao nhất của nhóm tại Mỹ khi thu âm này ngay lần ra mắt đã áng ngữ ở vị trí thứ 3 tháng 10. Bốn thành viên kỳ cựu, những người được bao bọc bởi mỹ phẩm, những người chịu đựng sự chế nhạo của các nhà phê bình nhiều năm qua không chỉ hồi sinh mà họ còn mới mẻ hơn trước.
Với một nhịp cầu lịch sử 3 thập niên, ảnh hưởng của KISS trong một thế hệ fan hâm mộ âm nhạc vẫn thật lớn lao. Hơn 80 triệu thu âm đã tiêu thụ, thành công chất ngất với đĩa vàng và giải thưởng bạch kim, KISS tiếp tục phát triển mạnh trong nhiều xu hướng âm nhạc, đặc biệt là rock & roll.
Với một nhịp cầu lịch sử 3 thập niên, ảnh hưởng của KISS trong một thế hệ fan hâm mộ âm nhạc vẫn thật lớn lao. Hơn 80 triệu thu âm đã tiêu thụ, thành công chất ngất với đĩa vàng và giải thưởng bạch kim, KISS tiếp tục phát triển mạnh trong nhiều xu hướng âm nhạc, đặc biệt là rock & roll.
theo rockpassion.vn