Ban nhạc này mới nghe lần đầu qua video clip Tequila mà trên metalstorm giới thiệu, thấy hay, một thứ rock nghe dễ chịu và vui vẻ (beer metal mà)...
Sưu tầm bài viết về ban nhạc này từ nhacrockonline.com
Sưu tầm bài viết về ban nhạc này từ nhacrockonline.com
Ban nhạc Folk-metal của Phần Lan, thành lập vào năm 1993 dưới cái tên Shaman (và sau này là Shamaani Duo), vào năm 2002 họ đổi tên thành Korpiklaani, nghĩa là “Clan of the widerness”, “Forest clan”, đánh dấu bước thay đổi trong phong cách của họ. Khác với cái rock band khác bắt đầu với metal và thêm vào folk, Korpiklaani khởi đầu sự nghiệp với folk music ( hai alb đầu là IDJA - 1999 với tên Shaman và SHAMÀNIAC – 2002)
Các thành viên hiện tại bao gồm:
* Jonne Järvelä – vocals, guitar
* Jaakko "Hittavainen" Lemmetty – violin, jouhikko and woodwinds
* Kalle "Cane" Savijärvi – guitar (Voice of Wilderness and onwards)
* Matti "Matson" Johansson – drums (Voice of Wilderness and onwards), also member of Falchion
* Jarkko Aaltonen – bass (Tales Along This Road and onwards)
* Juho Kauppinen – accordion (Tales Along This Road and onwards), also member of Falchion
Các thành viên hiện tại bao gồm:
* Jonne Järvelä – vocals, guitar
* Jaakko "Hittavainen" Lemmetty – violin, jouhikko and woodwinds
* Kalle "Cane" Savijärvi – guitar (Voice of Wilderness and onwards)
* Matti "Matson" Johansson – drums (Voice of Wilderness and onwards), also member of Falchion
* Jarkko Aaltonen – bass (Tales Along This Road and onwards)
* Juho Kauppinen – accordion (Tales Along This Road and onwards), also member of Falchion
Âm nhạc của Korpiklaani là metal dựa trên nền folk vui vẻ. Do đó nhạc cụ của họ là sự pha trộn giữa guitar điện , trống, cùng với violin, woodwinds, jouhikko, djembé, và một loại nhạc cụ truyền thống của Finnish folk là cây accordion. Hầu hết mọi người cho rằng âm nhạc của họ đầy niềm vui và sự yêu đời, như thể họ không thể nào sống nếu thiếu nhày nhót, cười đùa và tận hưởng niềm hạnh phúc. Có lẽ đó là lí do vì sao các fans gọi âm nhạc của họ là “beer-metal”, nhưng điều này cũng có thể bắt nguồn từ việc rất nhiều bài hát của nhóm viết về thức uống yêu thích nhất của họ, là bia.
Alb đầu tiên của Korpiklaani toàn hát tiếng Anh, nhưng dạo gần đây hầu hết là tiếng Phần Lan. Các bài hát của họ được viết theo phong cách Kalevala-style (có nhịp điệu đặc biệt, bắt nguồn từ các bài sử thi của Finland), kể về thiên nhiên, lịch sử, các bữa tiệc tùng và dĩ nhiên không thể thiếu bia!
Lúc đầu Korpiklaani chỉ là một ban nhạc Finland không tên tuổi. Ngày nay họ đã dần được biết đến rộng rãi vì thứ âm nhạc vui vẻ mà họ mang lại cho mọi người, tuy nhiên đó đã là một quảng đường đầy khó khăn. Thuở ban đầu, họ rất hạnh phúc nếu có được một hợp dồng biểu diễn, bất cứ hợp đồng nào, dùì giá của nó chỉ đủ cho một chuyến du lịch với vài cốc bia. Họ không đủ khả năng để thuê khách sạn tử tế để nghỉ ngơi sau buổi diễn, thông thường cả nhóm trải qua phần còn lại của đêm bằng cách chen chúc nhau trong căn phòng chật hẹp ở một khách sạn nhỏ và tồi tàn, ngủ trên sàn nhà hoặc trong bồn tắm. Nếu may mắn, họ có thể qua đêm tại nhà một người bạn nào đó. Lẽ dĩ nhiên tất cả họ đều có việc làm, vì họ phải sinh sống mà, tuy nhiên thật khó khăn để kết hợp một ban nhạc với công việc. Kế hoạch biểu diễn lúc nào cũng vất vả, và các thành viên thường xuyên bị kẹt cứng với vấn đền thời gian và tiền bạc. Thế nhưng, những người bạn này rất vui vẻ cùng nhau và đều yêu thích biểu diễn.
Và rồi, những cột mốc đáng nhớ bắt đầu xuất hiện: lần đầu tiên biểu diễn ở nước ngoài, lần đầu tiên là ngôi sao trong một festival, rồi festival lớn hơn, và một festival lớn hơn nữa. Một cột mốc khác, lần đầu tiên họ xuất hiện tại W:O:A 2006 (Wacken Open Air, một trong những festival âm nhạc ngoài trời hàng đầu), và sắp tới sẽ là lần thứ hai. Mọi chuyện dường như đang tiến triển cách chậm chạp theo một hướng đi đúng đắn đối với ban nhạc này.
Bằng nhiều cách, những ngày tháng khó khăn đang dần qua đi, nhưng vẫn chưa hẳn đã là bình minh. Thật khó để mà biểu diễn khi bạn đang bệnh nặng và sốt cao, hoặc khi gia đình đang lầm và khủng hoảng, hoặc nếu bạn mang trên người những vết tích xấu xí, hoặc có khi bạn mất ngủ cả đêm do cái “damn hotel” đã đóng của, và bạn phải ngồi trên vali đựng nhạc cụ cả đêm, cố thức trắng chỉ để ngăn chúng bị lấy cắp. Korpiklaani đã phải trải qua những tháng ngày như thế. Cũng có khi chiếc xe bus chở cả nhóm lại bị hư giữa đường cao tốc đầy xe, trong khi buổi biểu diễn lại sắp bắt đầu, và Korpiklaani phải bắt taxi để đến vừa kịp buổi diễn bằng một tốc độ “đáng kinh ngạc”. Rồi đồ dùng bị hư vỡ, làm mất hoặc bị đánh cắp, ngón tay trầy xước do dây đàn bị đứt, mất giọng do thổi sáo. Thậm chí đôi khi họ chẳng còn một giọt bia nào!
Xe, đồ dùng, nhạc cụ có thể bị hư hỏng, con người đôi khi cũng mệt mỏi, thế nhưng buổi biểu diễn không thể trì hoãn. Vì vậy, mỗi lần lên sân khấu là Korpiklaani lại mang trong mình một nguồn năng lượng bất tận, để biểu diễn, nhảy múa và mang lại niềm vui cho khán giả của mình. Họ chơi nhạc vì họ thật sự đam mê, viết bài hát vì họ không thể làm ngơ chúng, và lại bước vào phòng thu để cho ra đời các bản nhạc như dòng suối bất tận.