Đây cũng là một tuyệt phẩm ưa thích. Sau đây là đôi điều về bài này:
"Tháng 6 năm 1920, cả Barrios và Segovia cùng lúc đều ở Montevideo, Uruguay trong 5 tuần hai tay guitar không gặp nhau mặc dù đang ở trong cùng 1 thành phố. Cho đến đầu năm 1921 hai người mới gặp nhau tại Buenos Aires. Sau đó Barrios còn trình diễn trước "cầm thủ vĩ đại " nhân dịp đến thăm nhà Segovia, theo Klinger, người viết tiểu sử Barrios thì: “Barrios đã trình bày cả một “dòng thác” các tuyệt phẩm làm cho Segovia phải kinh ngạc...hơn nữa: ông ấy đã thua đứt. Sau gần 2 giờ diễn ông (Barrios) được bậc thầy (Segovia) chúc tụng. Có một tác phẩm Segovia rất thích và tỏ ý muốn chơi trong các buổi diễn của mình. Barrios thân ái đề tặng Segovia một bản sao. Thế nhưng tác phẩm này Segovia sẽ không bao giờ chơi. Lí do: nếu ông ta chơi nó với tất cả khả năng điêu luyện của mình ông sẽ nâng Barrios lên một tầm cao mà không ai có thể vươn tới, và như vậy sẽ làm giảm uy danh của chính mình”.
Tác phẩm mà Segovia rất thích đó chính là “La Catedral”. Năm 1921 Segovia chưa đạt được uy tín tuyệt đối như các thập niên sau này ông sẽ có, thế nên ông ta sẽ chẳng mạo hiểm so tài. Nếu ông ta thực tâm thì hẳn ông đã chơi “La Catedral” cũng như các tác phẩm khác của Barrios và giúp Barrios tổ chức diễn ở Châu Âu và ở Hoa Kì. Mãi tới nhiều năm sau Barrios mới nhận ra rằng Segovia chẳng phải là bạn mình, ông bảo Segovia “điếc trong trái tim”. Barrios công tâm công nhận Segovia sở hữu một kĩ thuật xuất chúng, bù lại ông tự hào về khả năng sáng tác của mình – một khả năng đòi hỏi trình độ và tài năng vượt xa những yêu cầu thuần túy kĩ thuật của một “nhạc công”, dẫu sao ông cũng đã quá khiêm nhường để thấy rằng về mặt kĩ thuật ông cũng chẳng hề kém cạnh.
Tháng 4 năm 1921, Barrios trả lời phỏng vấn của một tờ báo Uruguay: “Chừng nào mà sức khỏe bất ổn của tôi còn cho phép tôi có thể viết 5 tác phẩm cho các buổi diễn đó. Tôi xem tác phẩm quan trọng nhất sau “Vals de Primavera” là bản trữ tình “La Catedral” bao gồm hai phần, một “andante religioso” và một “allegro solemne”.
La Catedral: Tác phẩm này được viết sau khi ông đến thăm giáo đường San Jose ở Montevideo. Khúc andante với các hợp âm rộng diễn tả ấn tượng của ông về một nhạc công organ chơi nhạc của Bach trong giáo đường. Đoạn allegro diễn tả cảm xúc sau khi ông rời khung cảnh thanh bình của giáo đường, khi ông hòa vào thế giới thực hòa vào đường phố nhộn nhịp khi mà mọi người ai cũng vội vã dường như không ai có thời gian suy nghĩ, nó được ông khắc họa bằng chuỗi các nốt nửa móc đơn liên lu bất tận. Ngoài ra còn có phần thứ ba “Preludio Saudade” là phần được viết thêm năm 1938 khi ông ở Havana, Cuba.
Nghe John Williams chơi:"Tháng 6 năm 1920, cả Barrios và Segovia cùng lúc đều ở Montevideo, Uruguay trong 5 tuần hai tay guitar không gặp nhau mặc dù đang ở trong cùng 1 thành phố. Cho đến đầu năm 1921 hai người mới gặp nhau tại Buenos Aires. Sau đó Barrios còn trình diễn trước "cầm thủ vĩ đại " nhân dịp đến thăm nhà Segovia, theo Klinger, người viết tiểu sử Barrios thì: “Barrios đã trình bày cả một “dòng thác” các tuyệt phẩm làm cho Segovia phải kinh ngạc...hơn nữa: ông ấy đã thua đứt. Sau gần 2 giờ diễn ông (Barrios) được bậc thầy (Segovia) chúc tụng. Có một tác phẩm Segovia rất thích và tỏ ý muốn chơi trong các buổi diễn của mình. Barrios thân ái đề tặng Segovia một bản sao. Thế nhưng tác phẩm này Segovia sẽ không bao giờ chơi. Lí do: nếu ông ta chơi nó với tất cả khả năng điêu luyện của mình ông sẽ nâng Barrios lên một tầm cao mà không ai có thể vươn tới, và như vậy sẽ làm giảm uy danh của chính mình”.
Tác phẩm mà Segovia rất thích đó chính là “La Catedral”. Năm 1921 Segovia chưa đạt được uy tín tuyệt đối như các thập niên sau này ông sẽ có, thế nên ông ta sẽ chẳng mạo hiểm so tài. Nếu ông ta thực tâm thì hẳn ông đã chơi “La Catedral” cũng như các tác phẩm khác của Barrios và giúp Barrios tổ chức diễn ở Châu Âu và ở Hoa Kì. Mãi tới nhiều năm sau Barrios mới nhận ra rằng Segovia chẳng phải là bạn mình, ông bảo Segovia “điếc trong trái tim”. Barrios công tâm công nhận Segovia sở hữu một kĩ thuật xuất chúng, bù lại ông tự hào về khả năng sáng tác của mình – một khả năng đòi hỏi trình độ và tài năng vượt xa những yêu cầu thuần túy kĩ thuật của một “nhạc công”, dẫu sao ông cũng đã quá khiêm nhường để thấy rằng về mặt kĩ thuật ông cũng chẳng hề kém cạnh.
Tháng 4 năm 1921, Barrios trả lời phỏng vấn của một tờ báo Uruguay: “Chừng nào mà sức khỏe bất ổn của tôi còn cho phép tôi có thể viết 5 tác phẩm cho các buổi diễn đó. Tôi xem tác phẩm quan trọng nhất sau “Vals de Primavera” là bản trữ tình “La Catedral” bao gồm hai phần, một “andante religioso” và một “allegro solemne”.
La Catedral: Tác phẩm này được viết sau khi ông đến thăm giáo đường San Jose ở Montevideo. Khúc andante với các hợp âm rộng diễn tả ấn tượng của ông về một nhạc công organ chơi nhạc của Bach trong giáo đường. Đoạn allegro diễn tả cảm xúc sau khi ông rời khung cảnh thanh bình của giáo đường, khi ông hòa vào thế giới thực hòa vào đường phố nhộn nhịp khi mà mọi người ai cũng vội vã dường như không ai có thời gian suy nghĩ, nó được ông khắc họa bằng chuỗi các nốt nửa móc đơn liên lu bất tận. Ngoài ra còn có phần thứ ba “Preludio Saudade” là phần được viết thêm năm 1938 khi ông ở Havana, Cuba.