Như nhau cả
Một nhà khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai.
Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
- Sao con đi học về trễ vậy?
- Con qua nhà bạn mượn sách về học.
Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.
Ông bố cười:
- Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời.
Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường.
Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
- Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi.
Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
- Sao con đi học về trễ vậy?
- Con qua nhà bạn mượn sách về học.
Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.
Ông bố cười:
- Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời.
Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường.
Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
- Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi.
Trễ
Vợ thấy chồng đi làm về, chạy ngay ra đón chồng, hôn 1 cái vào má và thỏ thẻ với ông :
- Anh ơi, em “trễ” 2 tháng rồi, chắc chúng ta có em bé quá
Chồng vui mừng khôn siết vì sắp được làm bố.. 2 vợ chồng cùng nhau xem ti vi và đi ngủ.
Sáng hôm sau, chồng lại đi làm, chỉ có mỗi bà vợ ở nhà.Có 1 anh nhân viên Điện lực đến bấm chuộng
-Tôi có thể giúp gì cho anh?
-À không , tôi đến đây chỉ để báo cho bà biết là bà đã trễ 2 tháng rồi nhá!!!”
- Ha? Sao các anh lại biết?
- Bà đừng có cố tỏ vẻ ngạc nhiên như thế, bà trễ dù là 1 bũa chúng tôi cũng bít chứ đừng nói chi đến 2 tháng như vậy!!!
Quá hoảng sợ, bà vợ nói “thôi đợi chồng tôi nói chuyện với các anh!!! rồi đóng sập cửa lại.
Ngay sáng hôm sau ông chồng đến ngay công ty điện lực và gặp anh nhân viên thu tiền hôm trước, vỗ bàn hét :”Này anh kia, anh muốn gì ở vợ chồng chúng tôi?”
- Cũng đơn giản thôi, ông bà vui lòng đưa chúng tôi tiền là mọi việc sẽ ổn thỏa
Ông chồng nghĩ đang bị tống tiền , nên càng thêm bực tức:
- Nếu tao không đưa tiền cho mày thì sao?
- Bắt buộc chúng tôi phải cắt của ông thôi – anh nhân viên thu tiền trả lợi
Ông chồng há hốc miệng: “Cắt rồi vợ tôi xài cái giiiiiiiiiiiiiiii ??????? ”
- Kêu bà ta xài đỡ cây đèn cầy vậy !!!!!
- Anh ơi, em “trễ” 2 tháng rồi, chắc chúng ta có em bé quá
Chồng vui mừng khôn siết vì sắp được làm bố.. 2 vợ chồng cùng nhau xem ti vi và đi ngủ.
Sáng hôm sau, chồng lại đi làm, chỉ có mỗi bà vợ ở nhà.Có 1 anh nhân viên Điện lực đến bấm chuộng
-Tôi có thể giúp gì cho anh?
-À không , tôi đến đây chỉ để báo cho bà biết là bà đã trễ 2 tháng rồi nhá!!!”
- Ha? Sao các anh lại biết?
- Bà đừng có cố tỏ vẻ ngạc nhiên như thế, bà trễ dù là 1 bũa chúng tôi cũng bít chứ đừng nói chi đến 2 tháng như vậy!!!
Quá hoảng sợ, bà vợ nói “thôi đợi chồng tôi nói chuyện với các anh!!! rồi đóng sập cửa lại.
Ngay sáng hôm sau ông chồng đến ngay công ty điện lực và gặp anh nhân viên thu tiền hôm trước, vỗ bàn hét :”Này anh kia, anh muốn gì ở vợ chồng chúng tôi?”
- Cũng đơn giản thôi, ông bà vui lòng đưa chúng tôi tiền là mọi việc sẽ ổn thỏa
Ông chồng nghĩ đang bị tống tiền , nên càng thêm bực tức:
- Nếu tao không đưa tiền cho mày thì sao?
- Bắt buộc chúng tôi phải cắt của ông thôi – anh nhân viên thu tiền trả lợi
Ông chồng há hốc miệng: “Cắt rồi vợ tôi xài cái giiiiiiiiiiiiiiii ??????? ”
- Kêu bà ta xài đỡ cây đèn cầy vậy !!!!!
Con vẹt
Mary hay đi ngang qua một tiệm bán thú nuôi. Có một con vẹt trong tiệm thấy Mary, nó ré lên:
_ Ê, cô kia!
Mary quay lại hỏi:
_ Gì?
_ Cô xấu hoắc!
Mary rất tức giận. Hôm sau, cô đi ngang, con vẹt lại ré lên:
_ Ê, cô kia. Cô xấu hoắc!
Mary tức giận lắm. Chuyện này lặp lại đến lần thứ ba thì Mary không chịu nổi. Cô vào tiệm và nói với chủ tiệm:
_ Con vẹt này xúc phạm tôi. nếu ông không dạy dỗ nó đàng hoàng, tôi sẽ kiện!
Hôm sau, Mary đi ngang qua, con vẹt vẫn ré lên:
_ Ê, cô kia!
Mary quay lại, thách thức:
_ Gì?
Con vẹt cười nham nhở:
_ Cô biết rồi còn hỏi!
_ Ê, cô kia!
Mary quay lại hỏi:
_ Gì?
_ Cô xấu hoắc!
Mary rất tức giận. Hôm sau, cô đi ngang, con vẹt lại ré lên:
_ Ê, cô kia. Cô xấu hoắc!
Mary tức giận lắm. Chuyện này lặp lại đến lần thứ ba thì Mary không chịu nổi. Cô vào tiệm và nói với chủ tiệm:
_ Con vẹt này xúc phạm tôi. nếu ông không dạy dỗ nó đàng hoàng, tôi sẽ kiện!
Hôm sau, Mary đi ngang qua, con vẹt vẫn ré lên:
_ Ê, cô kia!
Mary quay lại, thách thức:
_ Gì?
Con vẹt cười nham nhở:
_ Cô biết rồi còn hỏi!
Thầy đồ làm biếng
Có một thầy đồ rất lười biếng, thường kiếm cớ để không phải dạy dỗ gì cả. Một hôm ông vào lớp hỏi học trò :
- Tụi bây biết hôm nay học cái gì không ?
Cả lớp trả lời :
- Thưa thầy không !
Thầy đồ tỏ vẻ giận dữ :
- Không biết ? Vậy tụi mày tới trường để làm cái gì ? Cút về hết đi !
Đám học trò khúm núm kéo về hết và bàn với nhau là lần sau thầy có hỏi thì sẽ trả lời biết xem thầy tính sao.
Hôm sau, thầy giáo lại hỏi :
- Hôm nay tụi bây biết sẽ học cái gì không ?
Cả lớp đồng thanh trả lời :
- Dạ biết !
- Đã biết hết rồi thì tụi bây còn ở đây làm cái gì vậy? Về hết đi !
Tụi học trò tức lắm, cho nên bàn rằng kì sau thầy có hỏi thì nửa lớp sẽ trả lời “có” và nửa lớp sẽ trả lời “không” coi thầy tính sao.
Ngày kế tiếp thầy hỏi :
- Bây biết hôm nay học cái gì không ?
Nửa lớp trả lời :
- Thưa biết !
Nửa lớp trả lời :
- Thưa không !
- Vậy thì đứa nào biết ở lại dạy mấy đứa không biết, còn tao về !
- Tụi bây biết hôm nay học cái gì không ?
Cả lớp trả lời :
- Thưa thầy không !
Thầy đồ tỏ vẻ giận dữ :
- Không biết ? Vậy tụi mày tới trường để làm cái gì ? Cút về hết đi !
Đám học trò khúm núm kéo về hết và bàn với nhau là lần sau thầy có hỏi thì sẽ trả lời biết xem thầy tính sao.
Hôm sau, thầy giáo lại hỏi :
- Hôm nay tụi bây biết sẽ học cái gì không ?
Cả lớp đồng thanh trả lời :
- Dạ biết !
- Đã biết hết rồi thì tụi bây còn ở đây làm cái gì vậy? Về hết đi !
Tụi học trò tức lắm, cho nên bàn rằng kì sau thầy có hỏi thì nửa lớp sẽ trả lời “có” và nửa lớp sẽ trả lời “không” coi thầy tính sao.
Ngày kế tiếp thầy hỏi :
- Bây biết hôm nay học cái gì không ?
Nửa lớp trả lời :
- Thưa biết !
Nửa lớp trả lời :
- Thưa không !
- Vậy thì đứa nào biết ở lại dạy mấy đứa không biết, còn tao về !
Khách quen
Muốn gây một bất ngờ nho nhỏ, một cô vợ quyết định đưa chồng tới một câu lạc bộ thoát y vũ nhân ngày sinh nhật của anh chồng. Khi họ tới câu lạc bộ, người gác cổng nói:
- Chào Dave! Anh khoẻ không?
Cô vợ ngạc nhiên lắm và hỏi xem anh chồng đã bao giờ tới câu lạc bộ này chưa.
- Ồ không! – Dave nói. – Anh ta ở trong đội bowling của anh mà.
Khi hai vợ chồng ngồi yên vị, một cô hầu bàn tới và hỏi Dave xem anh có thích đồ uống như thường lệ không và mang tới một chai Budweiser. Cô vợ càng cảm thấy không thoải mái và vặn:
- Làm sao cô ta biết là anh uống Budweiser?
- Cô ấy trong Liên đoàn Bowling cho phụ nữ, em yêu ạ. Bọn anh cùng chơi trên một làn với họ.
Một vũ nữ thoát y tới bàn họ, vòng tay choàng qua cổ Dave tình tứ:
- Chào Davey. Muốn một màn nhảy ở bàn như thường lệ không?
Vợ của Dave điên tiết, vớ ngay ví và chạy khỏi câu lạc bộ. Dave chạy theo và thấy cô vợ đang chuẩn bị lên xe taxi. Trước khi cô đóng sầm cửa, anh kịp nhảy vào ngồi cạnh vợ. Anh ta cố gắng một cách tuyệt vọng để giải thích làm sao cô vũ nữ thoát y nhận nhầm mình với người nào đó, nhưng cô vợ chẳng thèm nghe một câu. Cô ta la hét ầm ĩ, gọi anh ta bằng đủ những câu bậy bạ nhất. Người lái xe taxi quay đầu lại, lắc đầu tỏ vẻ thông cảm:
- Dave à! Có vẻ như tối nay anh vớ phải một ả cave xỉn đến phát điên rồi!
- Chào Dave! Anh khoẻ không?
Cô vợ ngạc nhiên lắm và hỏi xem anh chồng đã bao giờ tới câu lạc bộ này chưa.
- Ồ không! – Dave nói. – Anh ta ở trong đội bowling của anh mà.
Khi hai vợ chồng ngồi yên vị, một cô hầu bàn tới và hỏi Dave xem anh có thích đồ uống như thường lệ không và mang tới một chai Budweiser. Cô vợ càng cảm thấy không thoải mái và vặn:
- Làm sao cô ta biết là anh uống Budweiser?
- Cô ấy trong Liên đoàn Bowling cho phụ nữ, em yêu ạ. Bọn anh cùng chơi trên một làn với họ.
Một vũ nữ thoát y tới bàn họ, vòng tay choàng qua cổ Dave tình tứ:
- Chào Davey. Muốn một màn nhảy ở bàn như thường lệ không?
Vợ của Dave điên tiết, vớ ngay ví và chạy khỏi câu lạc bộ. Dave chạy theo và thấy cô vợ đang chuẩn bị lên xe taxi. Trước khi cô đóng sầm cửa, anh kịp nhảy vào ngồi cạnh vợ. Anh ta cố gắng một cách tuyệt vọng để giải thích làm sao cô vũ nữ thoát y nhận nhầm mình với người nào đó, nhưng cô vợ chẳng thèm nghe một câu. Cô ta la hét ầm ĩ, gọi anh ta bằng đủ những câu bậy bạ nhất. Người lái xe taxi quay đầu lại, lắc đầu tỏ vẻ thông cảm:
- Dave à! Có vẻ như tối nay anh vớ phải một ả cave xỉn đến phát điên rồi!
Xúc phạm
Có hai vợ chồng cùng lên xe buýt tại bến xe. Người chồng trông còn khá trẻ, còn cô vợ thì trông có vẻ già hơn chồng rất nhiều.
Lúc lên xe, cô vợ nghe loáng thoáng thấy mấy người đàn bà ngồi phía sau nhận xét về mình:
- Khiếp cái cô vợ sao mà trông già thế, cứ như là chị của ông chồng không bằng.
Cô vợ cảm thấy vừa ngượng và tức giận vì lời nhận xét xúc phạm kia, cô đỏ mặt lên vì giận dữ. Một người đàn bà đứng tuổi khác ngồi bên cạnh cô vợ thấy thái độ khác thường của cô liền hỏi:
- Sao có chuyện gì mà chị trông bực dọc thế?
Tìm được người để chia sẻ, cô vợ quay sang bà khách đồng hành than thở:
- Tôi bực vì mấy người đàn bà ngồi đằng sau kia đã xúc phạm tôi.
Nghe vậy bà khách đồng hành quay sang anh chồng, trách:
- Này cậu, tại sao cậu lại để cho người ta xúc phạm mẹ cậu như vậy hả?
Lúc lên xe, cô vợ nghe loáng thoáng thấy mấy người đàn bà ngồi phía sau nhận xét về mình:
- Khiếp cái cô vợ sao mà trông già thế, cứ như là chị của ông chồng không bằng.
Cô vợ cảm thấy vừa ngượng và tức giận vì lời nhận xét xúc phạm kia, cô đỏ mặt lên vì giận dữ. Một người đàn bà đứng tuổi khác ngồi bên cạnh cô vợ thấy thái độ khác thường của cô liền hỏi:
- Sao có chuyện gì mà chị trông bực dọc thế?
Tìm được người để chia sẻ, cô vợ quay sang bà khách đồng hành than thở:
- Tôi bực vì mấy người đàn bà ngồi đằng sau kia đã xúc phạm tôi.
Nghe vậy bà khách đồng hành quay sang anh chồng, trách:
- Này cậu, tại sao cậu lại để cho người ta xúc phạm mẹ cậu như vậy hả?
Cá độ
Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó.
Chủ quán đáp lời:
- Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước.
Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi:
- Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy?
- Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời.
- Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không?
- Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói
- Ví dụ?
- Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi.
Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời.
Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn.
- Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng.
- Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi.
Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định:
- OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này.
Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái.
- Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú.
- Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược.
Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói:
- Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào.
Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một:
- Thôi được tôi chấp nhận cá với anh.
Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta “tưới” vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia.
Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói:
- Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé!
- Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy.
Chủ quán đáp lời:
- Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước.
Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi:
- Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy?
- Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời.
- Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không?
- Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói
- Ví dụ?
- Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi.
Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời.
Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn.
- Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng.
- Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi.
Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định:
- OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này.
Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái.
- Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú.
- Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược.
Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói:
- Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào.
Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một:
- Thôi được tôi chấp nhận cá với anh.
Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta “tưới” vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia.
Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói:
- Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé!
- Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy.
Câu chuyện Nỏ Thần
Thầy giáo đang giảng bài, thấy Long ngủ gật gọi dậy hỏi:
-Thầy: Em cho thầy biết ai đã lấy cắp nỏ thần của An Dương Vương?
-Long: Thưa thầy, em…em không lấy ạ!
-Thầy: Em nói gì vậy hả? Đứng đó! Lớp trưởng trả lời câu hỏi của thầy nào!
-LT: Thưa…thưa thầy, cũng không phải em ,mà cả lớp cũng không ai lấy đâu ạ, thầy cứ cho soát cặp sẽ rõ!
-Thầy:???
*********************
Lớp trường về nhà, mặt buồn rười rượi, thấy thế cha LT hỏi:
-Cha: Con sao vậy?
-Con: Dạ, hôm nay thầy giáo hỏi cả lớp ai lấy cắp nỏ thần An Dương Vương, con nói cả lớp không ai lấy mà thầy không tin, còn nổi giận đùng đùng và bắt phải chép phạt 100 lần truyện Nỏ thần nữa!
*********************
Hôm sau, cha của LT đến lớp gặp thầy giáo nói:
-Thưa thầy, dù sao chuyện cũng đã rồi, thôi thì cái nỏ thần ấy giá bao nhiêu thầy nói để tui đền, chứ phạt vậy cũng tội mấy cháu. Mà …cháu An Dương Vương nào đó đi học mà mang theo nỏ thì cũng không nên chút nào!
-Thầy: Em cho thầy biết ai đã lấy cắp nỏ thần của An Dương Vương?
-Long: Thưa thầy, em…em không lấy ạ!
-Thầy: Em nói gì vậy hả? Đứng đó! Lớp trưởng trả lời câu hỏi của thầy nào!
-LT: Thưa…thưa thầy, cũng không phải em ,mà cả lớp cũng không ai lấy đâu ạ, thầy cứ cho soát cặp sẽ rõ!
-Thầy:???
*********************
Lớp trường về nhà, mặt buồn rười rượi, thấy thế cha LT hỏi:
-Cha: Con sao vậy?
-Con: Dạ, hôm nay thầy giáo hỏi cả lớp ai lấy cắp nỏ thần An Dương Vương, con nói cả lớp không ai lấy mà thầy không tin, còn nổi giận đùng đùng và bắt phải chép phạt 100 lần truyện Nỏ thần nữa!
*********************
Hôm sau, cha của LT đến lớp gặp thầy giáo nói:
-Thưa thầy, dù sao chuyện cũng đã rồi, thôi thì cái nỏ thần ấy giá bao nhiêu thầy nói để tui đền, chứ phạt vậy cũng tội mấy cháu. Mà …cháu An Dương Vương nào đó đi học mà mang theo nỏ thì cũng không nên chút nào!
Phép màu
Trong một công viên, 1 cặp tình nhân đang ngồi tâm sự trên băng ghế đá, bỗng cô gái thốt lên :
- Anh ơi tay em bị đau quá nè !
Chàng trai liền hôn lên tay cô gái, cô gái liền nói :
- Hết đau rồi anh !
Một lúc sau cô lại thốt lên :
- Anh ơi trán em đau quá nè !
Chàng trai liền hôn lên trán cô và cô lại nói :
- Hết đau rồi anh !
Một lúc sau nữa cô lại thốt lên :
- Môi em đau quá anh ơi !
Chàng trai lại hôn lên môi cô gái và cô gái lại hết đau.
Đến đây thì bỗng dưng một bà cụ từ sau băng ghế đá cất tiếng :
- Hỡi chàng trai có phép màu anh hãy giúp ta được không, ta mắc chứng táo bón kinh niên !!!
- Anh ơi tay em bị đau quá nè !
Chàng trai liền hôn lên tay cô gái, cô gái liền nói :
- Hết đau rồi anh !
Một lúc sau cô lại thốt lên :
- Anh ơi trán em đau quá nè !
Chàng trai liền hôn lên trán cô và cô lại nói :
- Hết đau rồi anh !
Một lúc sau nữa cô lại thốt lên :
- Môi em đau quá anh ơi !
Chàng trai lại hôn lên môi cô gái và cô gái lại hết đau.
Đến đây thì bỗng dưng một bà cụ từ sau băng ghế đá cất tiếng :
- Hỡi chàng trai có phép màu anh hãy giúp ta được không, ta mắc chứng táo bón kinh niên !!!
Những cô gái tóc vàng hoe
Vào một ngày đẹp trời nọ, 80.000 phụ nữ tóc vàng họp mitting trên một sân vận động lớn với chủ đề: “Phụ nữ tóc vàng không phải là những kẻ ngốc nghếch”. Người dẫn chương trình tuyên bố:
- Hôm nay, tất cả chúng ta gặp nhau tại đây để chứng minh cho toàn thế giới thấy rằng phụ nữ tóc vàng không phải là những người kém thông minh. Có ai trong số các bạn đây xung phong làm việc đấy không?
Tức thì một cô gái tóc vàng đứng lên.
Người dẫn chương trình hỏi: “15+15 = ?”
Sau khoảng 10-15 giây, cô gái trả lời: “18″.
Rõ ràng cô ta đã khiến cho mọi người hơi thất vọng. Nhưng 80.000 cô kia liền đồng thanh: ” Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội! ”
- Nào cô hãy cho biết 5+5=?
Sau gần 30 giây suy nghĩ, cô ta trả lời: “15″.
Người dẫn chương trình thở dài, mọi người đều thở dài, cô gái tóc vàng cũng bắt đầu khóc còn tất cả các cô còn lại hô to: “Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội!”.
Sau một thoáng do dự, người dẫn chương trình cũng đồng ý.
- OK, đây là cơ hội cuối cùng, 2+2=?
Cô gái lau nước mắt và sau đúng một phút suy nghĩ, cô ta trả lời “4″.
Trên sân vận động, 80.000 cô gái liền đứng lên la lớn:
- Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội!
- Hôm nay, tất cả chúng ta gặp nhau tại đây để chứng minh cho toàn thế giới thấy rằng phụ nữ tóc vàng không phải là những người kém thông minh. Có ai trong số các bạn đây xung phong làm việc đấy không?
Tức thì một cô gái tóc vàng đứng lên.
Người dẫn chương trình hỏi: “15+15 = ?”
Sau khoảng 10-15 giây, cô gái trả lời: “18″.
Rõ ràng cô ta đã khiến cho mọi người hơi thất vọng. Nhưng 80.000 cô kia liền đồng thanh: ” Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội! ”
- Nào cô hãy cho biết 5+5=?
Sau gần 30 giây suy nghĩ, cô ta trả lời: “15″.
Người dẫn chương trình thở dài, mọi người đều thở dài, cô gái tóc vàng cũng bắt đầu khóc còn tất cả các cô còn lại hô to: “Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội!”.
Sau một thoáng do dự, người dẫn chương trình cũng đồng ý.
- OK, đây là cơ hội cuối cùng, 2+2=?
Cô gái lau nước mắt và sau đúng một phút suy nghĩ, cô ta trả lời “4″.
Trên sân vận động, 80.000 cô gái liền đứng lên la lớn:
- Hãy cho cô ấy thêm một cơ hội, hãy cho cô ấy thêm một cơ hội!
Không đề
Tào Tháo, Lưu Bị và Tôn Quyền họp Hội nghị G3, Vua nhà Hán chủ trì. Vua Hán cho các cung nữ cởi trần, bôi nhọ nồi vào ngực, bắt múa đãi các tướng. Cuối cùng, chọn 3 cô đẹp nhất cho ngồi cạnh 3 vị Tào, Lưu, và Tôn. Bỗng đèn đuốc tắt hết. Hồi lâu đèn nến mới sáng lên. Thì thấy tay Tôn Quyền nhọ đen nhẻm, mũi Lưu Bị cũng bị đen. Vua Hánnghĩ bụng: “Tôn Quyền khua khuắng cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy đất Ngô, Lưu Bị ngửi cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy Ba Thục, chỉ có Tào Tháo là trung thành với ta!”. Vua Hán bèn khen Tào trung nghĩa. Tào Tháo khoái quá, cười nhe răng. Răng và lưỡi đều đen thui…^_^
Thờ ơ
Bush và Powell đang ngồi trong quán bar. Một anh chàng bước vào và hỏi người bồi, “Có phải Bush và Powel đó ko?”. Người phục vụ đáp, “Đúng, họ đấy”.
Thế là anh chàng kia bước đến và nói, “Xin chào. Các ngài đang làm gì vậy?”
Bush nói, “Chúng tôi đang chuẩn bị kế hoạch Chiến tranh thế giới thứ III”.
Anh chàng kia hỏi, “Thật thế à? Điều gì sẽ xảy ra vậy?”
Bush nói, “Chúng tôi sẽ giết 10 triệu người Afganistan và một người sửa xe đạp.”
Anh chàng kia la lên, “Tại sao các ngài lại giết một người sửa xe đạp?!”
Bush quay sang Powel và nói, “Thấy chưa, tôi đã bảo ông là không ai lo lắng cho 10 triệu người Afganistan kia đâu mà!”
Thế là anh chàng kia bước đến và nói, “Xin chào. Các ngài đang làm gì vậy?”
Bush nói, “Chúng tôi đang chuẩn bị kế hoạch Chiến tranh thế giới thứ III”.
Anh chàng kia hỏi, “Thật thế à? Điều gì sẽ xảy ra vậy?”
Bush nói, “Chúng tôi sẽ giết 10 triệu người Afganistan và một người sửa xe đạp.”
Anh chàng kia la lên, “Tại sao các ngài lại giết một người sửa xe đạp?!”
Bush quay sang Powel và nói, “Thấy chưa, tôi đã bảo ông là không ai lo lắng cho 10 triệu người Afganistan kia đâu mà!”
Con vẹt
Mary nuôi một con vẹt biết nói. Con này khá ma lanh. Một hôm cô nàng đi tắm mà quên đóng cửa, con vẹt ngó vô phòng tắm rồi la lên oai oái:
_ Thấy hết rồi nhe! thấy hết rồi nhe!
Mary nổi sùng, chạy ra vặt sạch lông con vẹt cho chừa cái tật nói bậy.
Mấy hôm sau, có ông khách đầu hói tới nhà Mary chơi. Con vẹt nhìn cái đầu hói của ông khách rồi rụt rè hỏi:
_ Ê, thấy hết rồi phải không?
_ Thấy hết rồi nhe! thấy hết rồi nhe!
Mary nổi sùng, chạy ra vặt sạch lông con vẹt cho chừa cái tật nói bậy.
Mấy hôm sau, có ông khách đầu hói tới nhà Mary chơi. Con vẹt nhìn cái đầu hói của ông khách rồi rụt rè hỏi:
_ Ê, thấy hết rồi phải không?
Y học tiên tiến
Hai người bạn chõi thân với nhau làm việc trong một xýởng mộc. Một hôm, một người sõ ý bị lýỡi cýa máy cắt ðứt cánh tay. Anh bạn ðồng nghiệp bèn gói cánh tay bị ðứt lìa vào túi nylon và ðýa nó cùng với ngýời bị nạn tới bệnh viện ðể gắn lại.
Hôm sau, anh ta ðến thãm bạn và thấy người kia ðang chõi tennis.
- Không thể tin ðýợc! – Anh chàng thốt lên – Y học hiện ðại quả là kỳ diệu.
Một tháng nữa trôi qua và hai ngýời bạn lại trở về xýởng làm việc. Vận xui dường nhý vẫn chýa chịu từ bỏ họ và anh chàng mới ra viện lại phải vào viện, lần này với một cẳng chân bị lýỡi cýa cắt lìa. Cũng nhý lần trýớc, ngýời bạn gói cái chân vào một túi nylon và ðýa ngýời bị nạn ði cấp cứu. Hôm sau, anh ta vào viện thãm bạn và thấy ngýời kia ðang ðá bóng.
- Không thể tin ðýợc! – Anh chàng thốt lên – Y học hiện ðại quả là kỳ diệu.
Lại một tháng nữa trôi qua, khi ngýời bị nạn bình phục, hai ngýời bạn trở về xýởng mộc làm việc bên nhau và lần này, anh chàng lõ ðễnh gặp tai nạn khủng khiếp, bị lýỡi cýa cắt cụt ðầu. Vẫn nhý lần trýớc, anh bạn gói chiếc ðầu vào túi nylon và ðýa nó cùng với thân thể ngýời ðồng nghiệp ðến bệnh viện ðể gắn lại.
Hôm sau, anh ta tới bệnh viện thãm bạn nhýng tìm mãi không thấy ðâu. Gặp bác sĩ ngoài hành lang, anh ta bèn hỏi:
- Thýa bác sĩ! Hôm qua tôi ðýa bạn tới ðây ðể nối lại ðầu. Anh ấy ðâu rồi?
Bác sĩ nghĩ một phút rồi ðáp:
- Xin lỗi nhé! Lần này chúng tôi ðành chịu bó tay vì có thằng ngu nào ðó ðã gói ðầu anh ta vào trong túi nylon làm anh ta bị chết ngạt.
Hôm sau, anh ta ðến thãm bạn và thấy người kia ðang chõi tennis.
- Không thể tin ðýợc! – Anh chàng thốt lên – Y học hiện ðại quả là kỳ diệu.
Một tháng nữa trôi qua và hai ngýời bạn lại trở về xýởng làm việc. Vận xui dường nhý vẫn chýa chịu từ bỏ họ và anh chàng mới ra viện lại phải vào viện, lần này với một cẳng chân bị lýỡi cýa cắt lìa. Cũng nhý lần trýớc, ngýời bạn gói cái chân vào một túi nylon và ðýa ngýời bị nạn ði cấp cứu. Hôm sau, anh ta vào viện thãm bạn và thấy ngýời kia ðang ðá bóng.
- Không thể tin ðýợc! – Anh chàng thốt lên – Y học hiện ðại quả là kỳ diệu.
Lại một tháng nữa trôi qua, khi ngýời bị nạn bình phục, hai ngýời bạn trở về xýởng mộc làm việc bên nhau và lần này, anh chàng lõ ðễnh gặp tai nạn khủng khiếp, bị lýỡi cýa cắt cụt ðầu. Vẫn nhý lần trýớc, anh bạn gói chiếc ðầu vào túi nylon và ðýa nó cùng với thân thể ngýời ðồng nghiệp ðến bệnh viện ðể gắn lại.
Hôm sau, anh ta tới bệnh viện thãm bạn nhýng tìm mãi không thấy ðâu. Gặp bác sĩ ngoài hành lang, anh ta bèn hỏi:
- Thýa bác sĩ! Hôm qua tôi ðýa bạn tới ðây ðể nối lại ðầu. Anh ấy ðâu rồi?
Bác sĩ nghĩ một phút rồi ðáp:
- Xin lỗi nhé! Lần này chúng tôi ðành chịu bó tay vì có thằng ngu nào ðó ðã gói ðầu anh ta vào trong túi nylon làm anh ta bị chết ngạt.
Đòi hỏi
Có một người đàn ông tên là Jim sống gần một con sông. Jim là người rất mộ đạo. Một hôm sông dâng cao và làm ngập lụt thị trấn, Jim bắt buộc phải trèo lên hiên sát mái. Ðang ngồi ở đó, một người chèo thuyền đến và bảo Jim lên thuyền với anh ta. Jim nói “Không, ổn thôi. Thượng đế sẽ quan tâm đến tôi.” Thế là người kia chèo thuyền đi. Nước dâng lên, Jim trèo lên mái nhà. Vào lúc đó một chiếc thuyền khác tới, người ngồi trên gọi Jim lên thuyền. Jim đáp “Không, ổn thôi. Thượng đế sẽ quan tâm đến tôi.” Người kia bèn đi. Nước càng dâng cao hơn và Jim phải trèo lên ống khói. Một chiếc trực thăng bay đến và hạ thang dây xuống. Người phụ nữ trong trực thăng bảo Jim hãy trèo lên thang và lên máy bay. Jim nói với cô ta “Thế này được rồi”. Người kia hỏi lại “Anh chắc chứ?”, Jim đáp “Vâng, chắc chắn là Thượng đế sẽ giúp tôi”. Cuối cùng nước dâng cao quá và Jim chết đuối. Jim bay lên thiên đường và gặp thượng đế. Jim nói “Ngài bảo với tôi là ngài sẽ giúp tôi! Chuyện gì đã xảy ra vậy?”. Thượng đế đáp “Ta đã gửi đến cho ngươi 2 chiếc thuyền và một chiếc trực thăng. Ngươi còn muốn cái gì khác nữa?”